Còn Mãi Bâng Khuâng

Bỗng dưng nắng vàng ngập lối
Vòm trời trong vắt mây xanh
Anh đào chợt rưng rưng nụ
Mùa xuân vừa xuống trên cành

Bỗng dưng thẫn thờ tiếc nhớ
Một thời áo trắng xưa, xa
Lối xuân mượt mà lá, cỏ
Lung linh áo lụa đôi tà

Chợt nhớ sân trường nắng ấm
Tóc thề vóc liễu thanh tân
Ai đó bao lần ngơ ngẩn
Xuân về còn mãi bâng khuâng !

              Bạch-Loan